Mùa xuân bình yên: BẠN TÔI VÀ TÔI.

Chủ Nhật, 30 tháng 10, 2011

BẠN TÔI VÀ TÔI.

Hội lớp đã qua lâu rồi, nhưng những nét đẹp của nó thì vẫn còn đây. Anh Hoàng Văn Bắc - K15, trong bài phát biểu của mình, đã nói về Bạn. Bạn là danh từ. Bạn học, bạn chiến đấu và bạn tù. 3 loại bạn này có sự kết dính đặc biệt. Xin mạo muội có vài dòng suy nghĩ.
Người ta thường nói: Bạn nối khố, là nói về bạn ở cái thời con nít, vắt mũi thò lò, quần áo trên bờ và tắm truồng cả hội. Một đứa tinh nghich giấu quần áo đi là tồng ngồng về nhà mặc vào bộ khác. Sáng oánh nhau, chiều gặp lại, lại cười toe toét. Ôi cái tuổi vô tư và hồn nhiên như vượn như khỉ! Bạn nối khố cũng có thể nói về một lớp người cùng hội làm thổ. Làm thổ là làm đất, không phải lầu xanh. Họ cùng đóng khố, đào ao chuôm, dùng thuyền chở đất và vượt lên những nền đất mới cho gia chủ làm nhà. Công việc này thường thấy ở đồng bằng châu thổ sông Hồng vào vụ giáp hạt, tháng ba, ngày tám, hoặc mùa nước nổi. Bạn là danh từ, còn có bạn đường, bạn đồng hành. Nói về tình sâu nghĩa nặng có bạn tri kỷ, bạn tri âm, bạn trí cốt. Bạn tình ngày xưa chỉ có ở nam và nữ, ngày nay thì tuốt tuột, nam nam, nữ nữ, nữ nam. Đến bạn đời thì 2 cái khác dấu chập 1, khăng khít lắm. Bạn chiến đấu và bạn tù, cũng khỏi bàn, xương máu dành cho nhau vì một mục tiêu chung chiến thắng!
Bạn học, bạn đồng môn, bạn cùng trang lứa. Cái thời đi học cho ta bạn học cấp I, II ở làng, xã. Bạn học cấp III ở huyện. Bạn học Đại học thì đã vượt ra ngoài danh giới quốc gia. Chữ Tàu, chữ Nga, chữ Anh, chữ Pháp, chữ loằng ngoằng như con giun con dế. Da đỏ, da đen, da trắng, da vàng cùng ánh mắt  nhìn lên bảng đen, phân tích, mổ xẻ sin sin, cos, cos….  Đó chính là bạn học. Thời gian để kết nối bạn học không nhiều. Con thuyền tới bến là mỗi người mỗi phương. Người bay lên trời bẻ lái máy bay, người chui xuống đất đào hầm khoét ngạch, người vào nhà máy chọc ngoáy lung tung, người ra khơi xa đội trời khuấy nước, người ra đứng đường thổi còi thu phí, người làm ký giả xếp chữ ăn tiền, người vào ngân hàng đếm tiền mệt nghỉ, người lại nuôi khỉ, nuôi chó, nuôi dê…. mỗi người mỗi nghiệp. Chúng ta, sau 40 năm trở thành bạn học, từ cái nôi đào tạo khoa học cơ bản, cũng có cách nhìn bạn học cuả riêng mình. Chẳng còn cảnh ôm nhau ngủ khì trên chiếc giường tập thể, chẳng còn buổi kiểm tra mà cả làng xơi ngỗng. Chẳng còn buổi đá banh, thua thì phải đứng, ở trần chụp ảnh….. 

Những chàng trai, cô gái ngày nào đã trở thành Giáo sư, Tiến sỹ, Thạc sỹ, những nhà nghiên cứu khoa học, những nhà quản lý, những nhà giáo chăm chút trồng Người. Tất cả có gia đình, ổn định kinh tế. Gần thì đầu tháng uống bia, cuối tháng thịt chó + Johnnie Walker. Chỉ một cái Click chuột, là tụ tập. Xa thì thăm nhau qua đường dây thép. Đó là bạn học. Quá khứ xa xăm chỉ còn là kỷ niệm. Tất cả các bạn đều là bạn tôi. Bạn tôi đã cho tôi cái gương sáng để mà soi chung. 40 năm ấy tôi đã có các bạn để mà tự hào. Các kỳ hội lớp là những dấu son. Không ai có thể quên đựợc những tình cảm chân thành, chúng ta vẫn nhớ về nhau, về những người bạn học một thời như thế. Bây giờ, chúng ta cũng vẫn đến với nhau, không địa vị, không chức tước, chỉ hai từ: BẠN HỌC!
Mời các bạn đón xem hôi lớp tôi mà Bạch Long Giang vừa cải tiến tải lên. Cảm ơn Giang và tác gỉa (bản gốc) Đào Kiến Quốc nhiều:
Đan Mạnh Hùng.                     

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét