Mùa xuân bình yên

Thứ Tư, 30 tháng 11, 2011

Прощално – Bài thơ vĩnh biệt

 

Прощално

На жена ми
Понякога ще идвам във съня ти
като нечакан и неискан гостенин.
Не ме оставяй ти отвън на пътя –
вратите не залоствай.
Ще влезна тихо. Кротко ще приседна,
ще вперя поглед в мрака да те видя.
Когато се наситя да те гледам –
ще те целуна и ще си отида.
Никола Вапцаров

Bài thơ vĩnh biệt

Gửi vợ tôi
(Bài thơ này được viết trong nhà tù, một hôm trước khi bị hành hình)
Anh sẽ đến bên em trong giấc ngủ
Như một người khách lạ phương xa
Em, em chớ cài then khoá cửa
Chớ để anh ngoài ngõ bơ vơ
Anh khẽ bước vào, nhẹ nhàng ngồi xuống
Ngắm mặt em trong bóng đêm dày
Nhìn em mãi cho tới mòn con mắt
Anh hôn em rồi lại ra đi
Bản dịch của Vũ Tú Nam
***

Bài thơ vĩnh biệt

Đôi khi anh sẽ vào trong giấc ngủ em
như một khách thăm bất ngờ và xa ngái…
Em, em chớ để anh ở ngoài đường cái
Với anh em đừng chốt cửa cài then!
Anh sẽ vào, lặng yên, và anh sẽ ngồi rất khẽ
đôi mắt đăm đăm xuyên bóng tối nhìn em.
Và khi anh đã ngắm em đến mòn con mắt
anh sẽ hôn em, rồi thì – anh lại ra đi.
Bản dịch của Xuân Diệu
***
Никола Йонков Вапцаров е български поет, чието творчество е предимно със социална тематика. Превеждан е на редица езици. Единствената цялостна стихосбирка на Вапцаров (Моторни песни) излиза през 1940 г. Активен член на нелегалната Българска комунистическа партия, през 1942 г. той е осъден на смърт за антидържавна дейност на страната на антихитлеристката коалиция. Посмъртно е амнистиран. Под въздействието на политиката на Коминтерна възприема идеите на македонизма.
Любовта на Никола Вапцаров към Бойка Вапцарова е най-вълнуващата българска любовна история на XX век
„Понякога ще идвам във съня ти, като нечакан и неискан гостенин…” Така започва едно от най-разтърсващите стихотворения в историята на българската литература, с което броени часове преди смъртта си Никола Вапцаров се прощава със своята съпруга и любима Бойка.
Безсмъртната любов на Вапцаров към неговата Бойка бе избрана от зрителите за най-вълнуващата българска любовна история на XX век. Тя събра 31.67 % от гласовете. На второ място зрителският вот постави любовта на Раде Маркович и Невена Коканова с 16.76 %, а на трето – невъзможната любов на Яворов към Мина – с 12.78 %.

CON SỐ 3000 – TÌNH YÊU VÀ TRÁCH NHIỆM

4 tháng mở Blog, 3000 lượt truy cập. Trong đó 2200 từ hungdm1.blogspot.com và 800 từ hungdm1.wordpress.com. Con số lượng truy cập tăng nhanh từng ngày. Trân trọng cảm ơn tất cả đọc giả đã ghé thăm. Vui mừng hơn nữa khi công khai Email của mình, tôi nhận được rất nhiều thư từ các bạn Mỹ xa xôi. CHAT qua YAHOO cũng rất nhiều. Thành thật xin lỗi các bạn vì bất đồng ngôn ngữ.
Qua Blog, tôi lại thấy tình yêu của mình lai láng khắp nơi. Tuổi trẻ tràn trề, niềm vui vô tận và cũng thấy trách nhiệm của mình trước cộng đồng. Hãy đến với tôi, không súng gươm, không thù hận, chỉ hoa hồng. Các bạn gửi thư cho tôi, hoặc phản hồi ngay tại mỗi bài viết. Trân trọng mọi ý kiến của các bạn.  


NUMBERS 3000 - LOVE AND RESPONSIBILITY

Blog 4 months of opening, 3000 hits. In particular from 2200 hungdm1.blogspot.com and 800 from - hungdm1.wordpress.com. The number of traffic increasing day by day. Yours sincerely thank all readers for visiting. Even more excited when my public email, I received many letters from American friends, a country far away. YAHOO CHAT through a lot also. Sorry you for the language barrier.

Through blogs, I see my love expanded around the worlwide. Youth overflowing, infinite joy and also see their responsibility before the community. Come with me, not gun sword, no hatred, only rose. You wrote to me, or responded immediately in each article. Appreciate any comments from you.

 (Bản dịch tiếng Anh của Bạch Long Giang - K16toanco.info)

Thứ Ba, 29 tháng 11, 2011

TẢN MẠN VỀ LẬP LUẬN

Lang thang trên mạng, tôi gặp được đồng hương. Ông là thày dạy của bao thế hệ học trò dưới mái trường XHCN. Giáo sư có bài viết rất hay về lý luận – lý lẽ trong lập luận, xin chép lại đây để mọi người cùng đọc. Trân trọng cảm ơn tác gỉa và nguyenthanhnam Blog. 

Nhân tranh luận tại Quốc hội, tản mạn về lập luận – Nguyễn Đức Dân

Posted on by nguyenthanhnam1210
Một nguyên lý sư phạm cho nền giáo dục tiên tiến: cấp cần câu chứ không cho cá. Cái cần câu cấp cho người học là phương pháp độc lập tư duy, đánh giá, phát hiện và giải quyết vấn đề. Trước hết, đó là phương pháp tư duy phản biện mà cốt lõi là lý thuyết lập luận. Khi có thói quen tư duy phản biện, hiện tượng được nhìn nhận, đào sâu tới gốc rễ của nó. Hơn ai hết, giới nghị sĩ phải rèn luyện về lập luận.
Lập luận là gì?
Xuất phát từ tiền đề (những sự kiện, chân lý được mọi người thừa nhận), dựa trên những lý lẽ chúng ta đi tới những kết luận – đó là lập luận. Có hai loại lập luận: lập luận để chứng minh một chân lý và lập luận để thuyết phục.
Loại lập luận thứ nhất thuộc lôgích hình thức. Đó là toán chứng minh trong hình học, đại số, vật lý, hoá học… dạy trong trường học. Lý lẽ trong loại này là những định lý, định luật, quy tắc… đã biết.
Trong đời thường còn có loại lập luận để thuyết phục, tạo niềm tin, nói sao cốt để người nghe thấy “lọt lỗ tai” rồi tin theo điều mình nói hoặc từ bỏ những xác tín cũ. Lý lẽ chủ yếu ở loại lập luận này là những lôgích đời thường: “ở hiền gặp lành” là lý lẽ về quan hệ nhân quả, “trời kêu ai người ấy dạ” là lý lẽ về số mạng, “con nhà tông không giống lông cũng giống cánh” là lý lẽ về dòng dõi. Đó là những lẽ thường hay lý lẽ “hiển nhiên là thế”. Loại lập luận này thuộc lôgích phi hình thức. Ở đây lý lẽ có tầm quan trọng hàng đầu. Chất vấn, trả lời, tranh luận trước Quốc hội là những lập luận để thuyết phục.
Lý lẽ trong lập luận
Những kết luận không chứng minh, không có lý lẽ là loại lập luận quyền uy chẳng thuyết phục được ai. Tiếc thay, loại này thường thấy trong diễn đàn Quốc hội.
“Chân lý thuộc về số đông” là loại lý lẽ về số lượng. Nó loại trừ lý lẽ “ta làm theo cách của ta”. Dùng lý lẽ này, GS Hoàng Tuỵ viết: “Yếu kém nhất của nền giáo dục đại học Việt Nam hiện nay là đi lạc con đường chung của thế giới đang đi. Lạc hậu còn có thể khắc phục được nhưng lạc đường thì mãi mãi khó đuổi kịp các nước” (Sài Gòn Tiếp Thị, 14.10.2011).
Ý thức được tầm quan trọng của lý lẽ “chân lý thuộc về số đông”, nhiều đại biểu Quốc hội đánh tráo thành nhân danh số đông. Ông Hoàng Hữu Phước nói mà không đưa ra được chứng cứ thống kê “đa số công dân sẽ không ủng hộ luật biểu tình” thì chỉ là nhân danh số đông – nhân danh nhân dân. Mấy ai tin cái “đa số công dân” của ông Hoàng Hữu Phước.
Thú vị là lý lẽ dựa vào uy thế cũng hay được dùng trong Quốc hội để tăng thêm trọng lượng cho lập luận. Khi bàn cần có luật biểu tình, cả hai đại biểu Dương Trung Quốc và Trương Trọng Nghĩa đều viện tới Thủ tướng Nguyễn Tấn Dũng.
Nguỵ biện và sai lầm trong lập luận
Luật đặt ra để điều chỉnh các hành vi xã hội. Xảy ra một vài cuộc biểu tình hỗn loạn, tại sao không nghĩ rằng hãy xây dựng luật biểu tình để hạn chế biểu tình hỗn loạn mà lại nghĩ cần cấm biểu tình?
Đánh tráo khái niệm là một cách nguỵ biện hay thấy trong lập luận nghị trường. Từ demonstration (biểu tình) xuất hiện trong tiếng Anh từ thế kỷ 14, là hình thức đấu tranh của một tập hợp người, công khai đòi quyền lợi, chống bất công, phản đối một điều gì đó đối với giới chủ hay nhà cầm quyền được đại biểu Phước đánh tráo thành biểu tình với động cơ chính trị “chống chính phủ”, thậm chí có đại biểu khác còn đẩy lên thành “chống chế độ”. Đây là kiểu lập luận chụp mũ hù doạ. Người nói quên mất bên cạnh những cuộc biểu tình “chống” còn có những cuộc biểu tình ủng hộ – chống lại cuộc biểu tình “chống”. Câu chuyện phe “áo đỏ”, “áo vàng” bên Thái còn chưa xa.
Nếu xuất phát từ những tiền đề vu vơ, những lý lẽ tào lao thì lập luận chẳng thuyết phục nổi ai. Xem xét quyền biểu tình theo trình độ dân trí và nền kinh tế là một lối tư duy hết sức tuỳ tiện, gợi nhớ đến lập luận của một đại biểu Quốc hội khoá trước: “Các nước có chỉ số IQ cao thì người ta làm đường cao tốc”.
Về phương diện lập luận, chân lý không phải luôn luôn thuộc về số đông. Chỉ mình ông Dương Trung Quốc phát biểu ủng hộ cần luật biểu tình, nhưng hầu như không ai có tranh luận bác bỏ. Vậy, ông Dương Trung Quốc đúng.

GS-TS Nguyễn Đức Dân
Mời xem tại:
Link: http://sgtt.vn/Khoa-giao/156260/Nhan-tranh-luan-tai-Quoc-hoi-tan-man-ve-lap-luan.html
Xem thêm: Toàn văn lời phát biểu của hai đại biểu Hoàng Hữu Phước và Dương Trung Quốc về Luật biểu tình


Thứ Hai, 28 tháng 11, 2011

NHỮNG CHÚ MÈO.

Nhiều dân tộc Đông Nam Á, lấy biểu tựơng là các con vật làm 12 con giáp. Tý, Sửu, Dần, Mão, Thìn, Tỵ, Ngọ, Mùi, Thân, Dậu, Tuất, Hợị. Từ đây sinh ra Tam hợp và Tứ hành xung.
Tam hợp: Thân - Tý – Thìn; Sửu - Tỵ - Dậu; Dần - Ngọ - Tuất;  Mão – Mùi - Hợi.
Tứ hành xung: Tý - Ngọ - Mão – Dâu; Dần – Thân - Tỵ - Hợi; Sửu – Thìn – Mùi - Tuất.
Đúc rút kinh nghịêm hàng ngàn đời, các cụ nhà ta mới có kết luận như thế. Những ai dựng vợ gả chồng cho con, nên tham khảo.
Có mấy chú mèo trên CCNN.ME. Vui vẻ cùng bạn đọc:
                                                                Chó - Mèo cùng vui.
                                                          Cũng biết nhìn máy chụp.
                                                Những chú mèo thời  Ipad - MacBook
                                                                        Dậy đi nào, ngủ mãi!
Mèo khôn đáo để:

Chủ Nhật, 27 tháng 11, 2011

Sự tích sầu riêng


Ngày xưa, vào hồi Tây Sơn khởi nghĩa, có một chàng trai người vùng Đồng nai, có tài cả văn lẫn võ, đã vung gươm hưởng ứng sự bất bình của thiên hạ. Chàng từng cầm quân mấy lần đánh cho tan tác thầy trò Nguyễn Ánh.
Nhà Tây Sơn mất, Gia Long vừa thắng thế trên đất nước Việt thì cũng bắt đầu giết hại những người từng theo nhà Tây Sơn.
Nhân dân trong xóm quý mến chàng, khuyên chàng trốn đi thật xa. Họ giúp tiền gạo và mọi thứ cần dùng, trong đó có cả một chiếc thuyền nhỏ để tiện đi lại. Và chàng ra đi. Ngược dòng sông Cửu Long, chàng tiến sâu vào nước Chân Lạp.
Một hôm, chàng dừng thuyền, lên bộ để mua sắm thức ăn. Chàng bước vào một cái quán bên đường. Trong quán có một bà mẹ ngồi ủ rũ bên cạnh một cô gái nằm mê man bất tỉnh. Đó là hai mẹ con đi dâng hương trên núi Tà-lon, về đến đây thì người con bị ốm nặng. Vốn có biệt tài về nghề thuốc, chàng đã cứu chữa cho cô gái khỏi bệnh. Sẵn có thuyền, chàng chở họ về tận nhà.
Cô gái đem lòng quyến luyến chàng. Sau một tuần chay tạ ơn Trời, Phật, mẹ nàng cho biết là Phật đã báo mộng cho hai người lấy nhau. Chàng vui mừng nhận lời và từ đó hai vợ chồng làm ruộng, nuôi tằm, xây dựng gia đình đầm ấm.
Mười năm thoảng qua như một giấc mộng. Hai vợ chồng quấn quýt nhau như đôi chim câu. Trong vườn nhà vợ có một cây ăn quả gọi là cây “tu-rên” mà ở xứ sở chàng không có. Mùa trái chín đến, vợ bổ một trái đưa cho chồng ăn. Trái “tu-rên” vốn có một mùi khó chịu. Thấy chồng nhăn mặt, vợ bảo:
- Anh ăn sẽ biết nó đậm đà như lòng em đây.
Không ngờ một ngày kia, vợ đi dâng hương Đế Thiên, Đế Thích về thì ngộ cảm. Chồng cố công chạy chữa nhưng không sao cứu kịp. Cái chết chia rẽ cặp vợ chồng một cách đột ngột. Không thể nói hết cảnh tượng đau khổ của người chồng. Tuy cách trở âm dương, nhưng hai người vẫn gặp nhau trong mộng. Chồng hứa trọn đời sẽ không lấy một ai nữa. Còn hồn vợ thì hứa không lúc nào xa chồng.
Nghe tin Gia Long đã thôi truy nã những người thù cũ, bà con ở quê nhà nhắn tin lên bảo chàng về. Những người trong xóm cũng khuyên chàng tạm đi đâu cho khuây khỏa. Chàng đành từ giã quê hương thứ hai của mình. Trước ngày lên đường, vợ báo mộng cho chồng biết sẽ đi theo cho đến sơn cùng thủy tận. Năm ấy, cây “tu-rên” tự nhiên chỉ ra mỗi một trái. Trái “tu-rên” ấy lại tự nhiên rụng vào vạt áo chàng giữa lúc chàng ra thăm cây kỷ niệm của vợ. Chàng mừng rỡ, quyết đưa nó cùng về xứ sở.
Chàng lại trở về nghề dạy học, nhưng nỗi riêng canh cánh không bao giờ nguôi. Chàng đã ương hạt “tu-rên” thành cây, đem trồng trong vườn, ngoài ngõ. Từ đấy ngoài công việc dạy học, chàng còn có việc chăm nom cây quý.
Nhưng cây “tu-rên” của chàng ngày một lớn khỏe. Lại mười năm nữa sắp trôi qua. Chàng trai ngày xưa bây giờ tóc đã lốm đốm bạc. Nhưng ông thấy lòng mình trẻ lại khi những cây mà ông bấy lâu chăm chút nay bắt đầu khai hoa kết quả. Ông sung sướng mời họ hàng, làng xóm tới nhà nhân ngày giỗ vợ và nhân thể thưởng thức một thứ trái lạ chưa hề có ở trong vùng.
Khi những trái “tu-rên” được bưng ra đặt trên bàn, mọi người thoáng ngửi thấy một mùi khó chịu. Chủ nhân biết ý, đã nói đón: “… Nó xấu xí, có mùi khó chịu, nhưng chính những múi của nó ở trong lòng lại đẹp đẽ, thơm tho như mối tình đậm đà của đôi vợ chồng son trẻ…”. Ông ta vừa nói vừa bổ những trái “tu-rên” chia từng múi cho mọi người cùng nếm. Đoạn, ông ta kể hết câu chuyện tình duyên xưa mà từ khi về đến nay ông đã cố ý giấu kín trong lòng. Ông kể mãi, kể mãi. Khi kể xong, ở khóe mắt con người chung tình ấy, hai giọt lệ long lanh tự nhiên nhỏ vào múi “tu-rên” đang cầm ở tay. Hai giọt nước mắt ấy sôi lên trên múi “tu-rên” như vôi gặp nước và cuối cùng thấm vào múi như giọt nước thấm vào lòng gạch.
Sau đám giỗ ba ngày, người đàn ông ấy bỗng không bệnh mà chết. Từ đấy, dân làng mỗi lần ăn thứ trái đó đều nhớ đến người gây giống, nhớ đến chuyện người đàn ông chung tình. Họ gọi “tu-rên”bằng hai tiếng “sầu riêng” để nhớ mối tình chung thủy của chàng và nàng. Người ta còn nói những cây sầu riêng nào thuộc dòng loại hạt có hai giọt nước mắt của chàng mới là thứ sầu riêng có trái ngon và thơm hơn các thứ khác.

Thứ Tư, 23 tháng 11, 2011

Bóng đá SEA games 26

SEA games 26 đã kết thúc với kết quả tuyệt vời cho đoàn thể thao Việt Nam: xếp thứ 3 toàn đoàn, sau chủ nhà Indonesia, Thailand. Chúng ta đã đón các VĐV trở về bằng những bó hoa tươi đẹp dành cho người chiến thắng, nhưng vẫn còn những nỗi buồn của cả người trong cuộc cũng như hàng triệu  người hâm mộ Việt Nam: Bóng đá trắng tay!
Xin gửi đoạn nhạc chế từ Kienthanh.wordpress -Video Bóng đá SEA Games qua liên khúc chế của Cáp Anh Tài:

Thứ Bảy, 19 tháng 11, 2011

CHÀO MỪNG NGÀY NHÀ GIÁO VIỆT NAM 20-11

Kính chúc tất cả các Thày Cô mạnh khoẻ, hạnh phúc.
Xin được gửi tặng các Thày Cô bài hát Bụi phấn (Tiếng Việt) do các em học sinh biểu diễn tại hội thi 2009:
Bụi phấn (tiếng Anh)