Mùa xuân bình yên

Thứ Bảy, 29 tháng 5, 2021

NHẮC MÌNH MỖI NGÀY


Mỗi ngày, hãy tự nhắc chính mình:

* Một đoạn đường, nếu đi lâu mà không nhìn thấy hy vọng thì nên thay đổi phương hướng.

* Một sự việc, nghĩ đã nhiều vẫn không mở được nút thắt trong lòng thì nên buông xuống.

* Một số người, qua lại lâu ngày vẫn không cảm nhận được sự chân thành thì hãy rời xa.

* Một lối sống, áp dụng một thời gian dài vẫn không tìm thấy niềm vui thì nên chọn cách thay đổi.

* Hạnh phúc là để cảm nhận, không phải để ba hoa.

* Công danh là để cống hiến, không phải để kiêu mạn.

* Vật chất là để sử dụng, không phải để khoe khoang.

* Tiền bạc là để chi tiêu, không phải để so lường.

* Cuộc sống là để trải nghiệm, không phải để toan tính.

* Tình cảm là để yêu thương, không phải để lợi dụng.

* Cha mẹ là để hiếu thuận, không phải để đòi hỏi.

* Bạn bè là để sẻ chia, không phải để lấn lướt.

* Niềm tin là để vững tâm, không phải để lường gạt.

* Người thân là để chăm sóc, không phải để tổn thương.

* May mắn có được từ chính những điều bạn đã cho đi mà quên mất mình đã cho đi.

- St - từ FB Trần Văn Nhung

 Đường liên kết của video   https://youtu.be/kWH42jR0paU



Thứ Hai, 24 tháng 5, 2021

TRUYEN CUOI CUỐI TUẦN Tham thì thâm

 [9/5/2021] - Trong một quán cà phê, nhạc nhẹ nhàng đầy thơ mộng, vì quán đông nên có 3 ông lão và một cô gái khá trẻ và rất hấp dẫn, dù cô gái không quen biết với 3 ông lão nhưng vẫn phải ngồi cùng một bàn.

Chỉ một lúc sau, cả 4 người cùng nói chuyện rất tự nhiên, và tất nhiên chẳng bao lâu sau đó chuyển sang chuyện ái tình.

Cô gái trẻ đề nghị:

- Nếu mỗi người trong số các anh đưa em 1 đô la thì em sẽ cho các anh thấy chân em.

Ba lão, bị mê hoặc bởi cô gái trẻ này, tất cả đều lấy ra mỗi người một đô la đưa cho cô gái, và sau đó cô gái kéo váy lên một ít để cho thấy cặp chân nàng.

Tiếp đó cô nàng nói:

- Nếu mỗi người trong số quý anh đưa em 10 đô la, em sẽ cho các anh thấy đùi em.

Đàn ông vẫn cứ là đàn ông, cả 3 lão đều lôi ra tờ 10 đô la.

Cô gái kéo hết váy cho đến đồ lót. Cuộc nói chuyện tiếp tục, và 3 lão không biết tại sao, tất cả đều cởi áo khoác ngoài dù trời khá lạnh.

Sau đó cô gái trẻ lại nói:

- Nếu các anh đưa em 50 đô la thì em sẽ cho các anh thấy nơi em đã... sanh ra con em!

Ba lão già hăm hở, do bản năng dê, đều đồng loạt đưa tiền.

Sau khi nhận tiền, cô gái quay qua cửa sổ và chỉ bệnh viện ở bên kia đường, nói:

- Nơi em sanh ra con em là ở đó đó !

Hi hi hi !

 [17/5/2021 - Bỏ nhà đi] - Một hôm, cô gái và bà mẹ cãi nhau. Sau đó, cô bỏ nhà ra đi. Cô ta chạy rất lâu. Thấy phía trước có tiệm mì, lúc đó, cô mới cảm thấy đói bụng. Nhưng khi cô sờ vào túi, thì một xu cũng không có. Bà chủ tiệm mì là người tốt bụng, tinh tế. Thấy cô gái đứng đó liền hỏi “Có phải con muốn ăn mì?”. Cô gái trả lời một cách ngại ngùng: “Nhưng con không mang theo tiền!”,”Không sao, bà có thể mời con ăn!”....

Bà chủ mang đến một tô mì nóng hổi. Cô ta rất cảm kích, mới ăn được một ít, thì nước mắt đã chảy ra, rơi xuống tô mì. Bà chủ an ủi: “Con làm sao vậy?”. Cô gái vừa lau nước mắt vừa nói: “Con không sao cả, con chỉ cảm kích. Con và bà không hề quen biết nhau, vậy mà bà đối xử với con thật tốt, còn nấu mì cho con ăn nữa. Nhưng con đã cãi lời mẹ và bà đã đuổi con ra khỏi nhà. Bà còn bảo con đừng quay trở lại nữa”.

Bà chủ nghe xong, rồi bình tĩnh nói: “Sao con lại nghĩ như vậy? Con nghĩ thử xem, bà chỉ nấu cho con ăn một bữa, mà con lại cảm kích. Vậy mẹ con đã nấu mười mấy năm cơm gạo cho con ăn, sao con không cảm ơn mẹ mà còn cãi nhau với mẹ?”. Nghe xong cô gái lặng người. Cô ăn hết tô mì một cách vội vã, rồi lập tức chạy về nhà. Khi về đến nhà, thì thấy mẹ đang đứng trước cửa đợi. Vừa thấy cô người mẹ rất vui mừng: “Mau vào nhà, cơm mẹ đã nấu xong rồi, thức ăn nguội hết rồi!”. Lúc đó, nước mắt của cô gái lại chảy.

CưỚP NGÀY

[15/5/2021 – Một vụ cướp nhà băng ở nước ngoài] - Trong vụ cướp nhà băng, một tên cướp hét lên: "Tất cả đứng im, nên nhớ tiền thuộc về Nhà nước, còn mạng sống thuộc về các người". Mọi người trong ngân hàng nghe xong liền im lặng nằm xuống. Rồi hắn nói với tên cướp già hơn: "Đại ca, có phải đếm xem chúng ta cướp được bao nhiêu?". Tên cướp già gằn giọng: "Mày ngu lắm, bao nhiêu tiền, đếm thế đéo nào được? Đợi đi, tối nay TV sẽ nói chúng ta cướp được bao nhiêu!"

Sau khi băng cướp rời khỏi, giám đốc chi nhánh định gọi báo cảnh sát. Kế toán trưởng vội vã chạy đến thì thầm vào tai ngài: "Đợi đã, hãy để 5 triệu chúng ta biển thủ vào trong số bị băng cướp lấy mất!". Người giám đốc tự nhủ: "Vậy thật tuyệt nếu cứ mỗi tháng lại có một vụ cướp!"

Ngày hôm sau, ti vi đưa tin 100 triệu đã bị cướp khỏi nhà băng. Những tên cướp đếm đi đếm lại thì chỉ có 20 triệu. Chúng rất giận dữ: "Chúng ta mạo hiểm mạng sống của mình chỉ để lấy 20 triệu (tương dương 70 tỷ đồng VN), bọn chó đó chỉ ngồi chơi mà cướp được 80 triệu. Đúng là học hành, có bằng cấp thì chúng nó được ngồi cái ghế đấy, cướp tiền siêu đẳng hơn chúng ta!".

 ST Từ FB Bùi Thế Tâm

Đường liên kết của video https://youtu.be/YI-IUpAWFYQ

Thứ Sáu, 7 tháng 5, 2021

TRUYỆN CƯỜI Paris By Night- THỬ TÌM MC MỚI

 

Truyện cười cũng là một bộ phận làm nên Paris-By night tuyệt vời ở hải ngoại hôm nay. MC Nguyễn Ngọc Ngạn là người lỗi lạc, vừa là nhà văn nổi tiếng, giọng đọc trầm cảm đầy cảm hứng của ông, chắc có lẽ nhiều năm nữa mới chọn được người thay thế. Chính ông đã vực dậy Paris-By night, và cũng chính Paris Bynight chắp cánh cho ông. Ông đọc chuyện cười, độc giả có thêm niềm vui. 

 

Thứ Hai, 19 tháng 4, 2021

CHUYỆN XƯA NHÌN THẤU MỘT ĐỜI NGƯỜI

 

Cuộc sống rất ngắn ngủi, thoáng chốc sẽ trôi qua, đừng đợi đến lúc già đi hay sắp rời khỏi thế gian mới hiểu ra chân lý đời người…

Ngày xưa Thượng đế sáng tạo ra Trời đất, sau đó mới tạo ra sinh vật và con người. Đầu tiên, Ngài tạo ra con bò và bảo với nó: “Ta sẽ cho ngươi sống thọ 60 năm. Nhưng trong 60 năm này ngươi phải vì con người mà làm việc chăm chỉ, không được phép lười biếng”.

Bò từ chối thọ mệnh 60 năm, chỉ muốn được sống 30 năm.

Con bò trả lời rằng: “Cuộc sống khổ cực như thế mà Ngài lại bắt tôi sống những 60 năm ư. Tôi chỉ xin được sống 30 năm, còn 30 năm xin trả lại Ngài”. Thượng đế đã đồng ý.

Ngày hôm sau, Thượng đế tạo ra một con khỉ và bảo với nó: “Ngươi hãy mua vui cho con người, tạo ra những nụ cười. Ta sẽ cho ngươi sống thọ 30 năm”.

Con khỉ bảo rằng: “30 năm làm trò cười cho thiên hạ ư? Vậy tôi chỉ xin được sống 15 năm thôi, còn lại xin trả cho Ngài”. Thượng đế cũng đành đồng ý.

Ngày tiếp theo, Thượng đế tạo ra con chó và bảo rằng: “Ngươi hãy canh trước cửa nhà và sủa lên khi có người vào hoặc đi qua, ta sẽ cho ngươi sống thọ 30 năm”.

Con chó trả lời: “30 năm cho việc canh nhà thật quá dài. Tôi chỉ xin được sống 15 năm thôi, 15 năm còn lại xin gửi lại”. Thượng đế thở dài đồng ý.

Lần này, Thượng đế tạo ra con người và bảo rằng: “Công việc của ngươi chính là hưởng thụ cuộc sống. Ta sẽ ban cho ngươi 25 năm thọ mệnh”.

Con người nghe thấy vậy vội cầu xin: “Thượng đế! Xin Ngài hãy ban cho tôi 30 năm tuổi thọ của bò, 15 năm tuổi thọ của khỉ và 15 năm tuổi thọ của chó. Chúng không cần, vậy hãy ban hết cho tôi”.

Thượng đế đã đồng ý…

Và thế là, tuổi thọ của con người đã được tăng lên đáng kể: 25 + 30 + 15 + 15 = 85 tuổi.

Nhưng vận mệnh của con người qua từng giai đoạn lại có những thăng trầm.

25 năm đầu là sống bằng thọ mệnh của chính mình, cho nên con người vô ưu vô lo, thập phần vui sướng.

25-55 tuổi là sống bằng thọ mệnh của bò, con người chỉ biết cặm cụi làm việc, gặp biết bao trắc trở, vì nuôi sống gia đình mà phải chịu khổ chịu thiệt.

56-70 tuổi là sống bằng thọ mệnh của khỉ, con người làm những trò của khỉ để dỗ dành con cháu, cố làm cho chúng được vui.

71-85 tuổi là sống bằng thọ mệnh của chó, lúc này con người đi lại khó khăn, chỉ có thể ngồi ở trong nhà, tựa như số mệnh của loài chó, chỉ ngồi một chỗ để canh cửa.

Đời người thật quá ngắn ngủi. Chúng ta đến thế gian trong tiếng cười vui chào đón, rồi ra đi trong tiếng khóc lóc tiếc thương. Đây chính là hiện thực của cuộc sống.

Câu chuyện xưa tuy rất ngắn, nhưng lại bao quát hết một kiếp nhân sinh. Được làm người chính là một điều may mắn, vậy nên hãy trân quý từng phút giây, đừng để lúc cuối đời nhìn lại mới cảm thấy tiếc nuối vì đã bỏ lỡ một kiếp người.

Đường liên kết của video  https://youtu.be/A_AsSfrWs9Q

Tuệ Tâm (Sao chép từ: Nguyễn Kim Chi 14 tháng 4 lúc 14:20 )

 

Thứ Năm, 8 tháng 4, 2021

ĐÂU CỨ PHẢI TRUYỆN MA

 

Đề tài “Truyện Ma” xuyên suốt  nhiều trong sáng tác của nhà văn Nguyễn Ngọc Ngạn. Đành rằng truyện ma là ba cái lăng nhăng, nhảm nhí mà con người bịa ra để hù dọạ người yếu bóng vía. Ma, quỷ chẳng có trên đời, nhưng đôi khi sự trùng hợp ngẫu nhiên làm người ta ngộ tưởng con Ma, con Quỷ là có thật. Trong tập “Truyện Ma” của ông cũng tồn tại những câu chuyện có thật, rất đời thường. Tôi gọi đó là “Đồng tiền bảo hiểm”, công ty bảo hiểm trả tiền cho người bị tai nạn giao thông. Rộng ra, thu bảo hiểm xe, máy của người tham gia giao thông là hợp lý. Những đồng tiền ấy, giúp đỡ những người không may bị tai nại giao thông. Đồng tiền nhân văn và nhân hậu. Kính mời các bạn đón nghe chuyện này qua 2 giọng đọc thành công nhất trong Ê kíp đọc truyện: Hồng Đào và chính tác giả.


Thứ Tư, 31 tháng 3, 2021

TRUYỆN CƯỜI 92

 

 Truyện cười 1 – Đúng quy trình

- Một cô phóng viên được tòa soạn cử đi viết bài về bệnh bò điên đang hoành hành tại các nông trại. Cô đến gặp một quan chức phụ trách ngành kiểm dịch động vật để phỏng vấn. Vị này nghe cô PV hỏi về nguyên nhân xuất hiện bệnh bò điên thì thủng thẳng:

- Để tui kể qui trình nuôi bò cho cô nghe, mỗi ngày bò sữa được vắt sữa một lần vào sáng sớm trước khi thả đi kiếm ăn và mỗi năm nó chỉ được cho nhảy với bò đực để thụ tinh 1 lần duy nhất để sinh bò con.

Cô PV sốt ruột:

- Thưa ông, xin ông trả lời thẳng vào câu hỏi. Nguyên nhân bệnh bò điên là do đâu?

- Chà, nói sao nhỉ? Thế này nhé! Cô cứ thử tưởng tượng sáng nào người ta cũng đè cô ra bóp vú cô mỗi sáng rồi mới cho cô ra khỏi cửa, nhưng một năm lại chỉ cho cô được giao cấu một lần duy nhất xem cô có điên không?

Cô PV hét lên:

- Ôi, điên thật! Nghe ông nói làm tôi phát điên cả người rồi đây nè, thưa ông!

- Ấy đấy, cô có vẻ hiểu ra vấn đề rồi đấy! Tôi đang rất bận nên cô dù có điên thì tôi cũng chẳng giải quyết được, cần phải đúng quy trình, thưa cô.

[Truyn cưi 2} - Bé hỏi mẹ:

– Mẹ ơi, có phải các thiên thần có cánh và biết bay không mẹ?

– Đúng rồi con yêu.

– Hồi sáng lúc mẹ đi chợ, con nghe bố gọi cô giúp việc nhà mình là thiên thần. Thế bao giờ thì cô ấy bay?

– Ngay bây giờ đây, con ạ!

Truyện 3. Có phước nhà mà không biết hưởng

Lấy nhau được ít lâu, nàng mới biết thực ra chồng mình chẳng có tài cán gì. Mọi việc trong nhà, nàng đều một thân gánh vác. Đánh vật với cuộc sống ở thị thành không xong, hai vợ chồng dọn về một làng chài ven biển tìm kế sinh nhai.

Chắc vì thiếu kinh nghiệm nên nàng không đánh cá được nhiều như người ta. Cực chẳng đã, nàng khóc lóc với chị hàng xóm:

- Chị ơi, có bí quyết gì không chỉ cho em với. Nhà em chỉ ăn hại thôi, mình em mưa nắng kiếm ăn mà không đủ. Sức vóc em không thiếu nhưng mỗi tội không biết đánh cá chỗ nào cho được nhiều cả.

Chị hàng xóm chép miệng:

- Có gì đâu, cứ mỗi sáng dậy, tôi nhìn cái ấy của lão chồng, nó ngoẹo sang hướng nào thì đi đánh cá hướng ấy.

Nàng về nhà làm theo, quả nhiên đánh được nhiều cá, đời sống khấm khá dần lên. Được ít hôm, nàng lại chạy sang than thở:

- Chị ơi, nhưng có hôm cái ấy nó chỉ thẳng lên giời, em chẳng biết là nên đi theo hướng nào cả. Hu hu, Sao em khổ thế...

Chị hàng xóm cười khẩy:

- Phải gió nhà chị, hôm nào nó dựng đứng lên thế thì ở nhà chứ đi đánh cá làm gì nữa! Rõ là phước nhà chị mà không biết hưởng.

Truyện 4. Thư ký không mặc quần lót đen bao giờ

Bà vợ lấy xe ôtô của chồng đi mua sắm. Khi về bà ném một cái quần lót đen vào mặt chồng và tru tréo...

- Quần lót đen ! Chắc chắc cái này là của con thư ký của ông đây. Tôi thấy nó ở ghế sau xe ôtô !

Chồng chống chế:

- Vớ vẩn ! Cô ấy làm việc cho tôi đã được 6 năm. Suốt thời gian đó, tôi chưa thấy cô ấy mặc quần lót màu đen bao giờ cả.

Truyện 5. Osin không mặc quần lót

Bà chủ sau khi đi nghỉ hè về, phát hiện có 2 cái quần lót lạ trong tủ quần áo của mình đã lập tức ghen lồng lộn. Hỏi chồng, chồng nói không biết. Hỏi Ôsin, cô này đáp: “Thưa bà, chắc chắn nó không phải là của tôi, tôi không bao giờ mặc quần lót, ông nhà có thể làm chứng cho tôi chuyện này!”. Ngay lập tức bà vợ nộp đơn xin ly hôn chồng, không cần thêm lý do nào nữa.

Mãi về sau bà mới biết mình đã mắc mưu cô Ôsin, do thù ghét bà chủ vì thói keo kiệt nên đã lập mưu chơi khăm bà.

Link liên kết:   https://bitly.com.vn/1b43cc

Thứ Hai, 22 tháng 3, 2021

MÙA DỊCH COVID KHAI THÁC TRUYỆN ÔNG NGẠN

 

Ở hải ngoại, ông Nguyễn Ngọc Ngạn đã trở thành nhà văn được mến mộ. Truyện của ông được rất nhiều người khai thác. Người ta Copy, cắt xén, chỉnh sửa, tất nhiên phải lách qua cửa hẹp bản quyền để đưa lên kênh mà không bị cắm cờ vi phạm. Truyện ma ông kể hấp dẫn mê hồn. Tôi cóp nhặt vào kênh của mình một loạt “Truyện Ma”, có thể là cũ đối với bạn, nhưng với tôi, nó vẫn hấp dẫn, có thể đọc mười lần vẫn hay. Nào chúng ta cùng thưởng thức. Kính chúc độc giả vui vẻ.

Đường liên kết của video Giấc mơ - Cú sốc tình yêu

https://youtu.be/TV2N3ZiW7vE

 Đường liên kết của video Mối tình miễn cưỡng

https://youtu.be/JAoGzEEYK-k

 Và đây cũng có thể là một trong nhiều lý do Việt Nam cấm cửa ông Nguyên Ngọc Ngạn về nước (?)

Truyện ngắn “Xa Quê” viết về một Hà Nội nhếch nhác, lừa đảo…Có thể có, nhưng ngàn lần tươi đẹp hơn ở Hà Nội này, sao ông không viết?

Đường liên kết của video “XA QUÊ”

https://youtu.be/SZNs0kPNFq8

Chúc độc giả vui vẻ, mạnh khỏe.